Chồng tôi là một giám đốc nhà máy nổi tiếng vì sự nhân nghĩa.
Anh ấy chăm sóc vợ của một đồng nghiệp đã mất suốt nhiều năm trời.
Trước tiên là điều cô ta vào làm trong nhà máy, chuyển luôn hộ khẩu nông nghiệp thành phi nông nghiệp.
Rồi mỗi tháng đều đưa toàn bộ tiền lương của mình cho cô ấy.
Thậm chí, suất vào trường tiểu học trọng điểm của con gái tôi, anh cũng nhường cho con trai cô ấy.
Hôm đó, nhà máy thông báo danh sách sa thải.
Anh bảo tôi nghỉ việc, nhường lại vị trí cho người vợ đồng nghiệp kia.
“Tốt thôi!”
Tôi đồng ý ngay lập tức.
Sau đó gõ cửa nhà bên cạnh:
“Đi miền Nam, nhớ cho tôi đi cùng.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận