Đêm Rằm Tháng Bảy – Chương 9

Nhìn đứa bé đang ngủ say trong vòng tay, thơm mùi sữa non, đối lập hoàn toàn với cảnh máu me dưới kia, như hai thế giới.

Nỗi buồn không tên khiến tôi không kìm được nước mắt, nghẹn ngào ôm đứa bé chặt hơn.

“Mọi chuyện đã đến nước này rồi, chẳng lẽ còn gì đáng sợ hơn cái chết sao?

Đứa trẻ còn nhỏ như vậy, những lỗi lầm của người lớn, tại sao bắt nó phải gánh chịu?

Nó còn chưa hiểu gì, đã phải chứng kiến bi kịch lớn nhất của cuộc đời. Sao có thể đối xử với nó như thế chứ?”

Chu Dịch thở dài, vỗ vai tôi an ủi.

Tôi vẫn còn giận, không muốn anh lại gần, liền né tránh bàn tay anh.

Nếu không phải Chu Dịch và Trần Diễn ham chơi, có lẽ anh đã không vướng vào rắc rối này.

Thật ra, tôi đã muốn ly hôn từ lâu rồi.

Sau khi chứng kiến bi kịch của Trần Diễn và Triệu Huệ Mẫn, tôi càng thêm sợ hãi cho cuộc hôn nhân của chính mình.

Sau khi Trần Diễn và Triệu Huệ Mẫn qua đời, trời dần sáng.

Chúng tôi theo cảnh sát làm hồ sơ, liên hệ thân nhân, xử lý thi thể… bận rộn gần một tháng trời.

Trần Diễn là con một, gia đình chỉ có người cha già làm nông.

Khi biết Trần Diễn chết, ông đưa tro cốt anh về nhà, rồi một mình đốt than tự tử chết theo.

Triệu Huệ Mẫn sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, cha mẹ đều là giáo viên.

Đáng ra họ nên được an hưởng tuổi già, nhưng lại phải chứng kiến cảnh đầu bạc tiễn đầu xanh.

Họ là người thân duy nhất có thể nuôi dưỡng đứa trẻ, nên đã nhận lại đứa bé từ tay tôi.

Tôi đã chăm sóc đứa trẻ suốt một tháng, nó rất thân thiết với tôi.

Lúc bị bế đi, nó còn khóc òa lên, như thể nhận ra mùi hương quen thuộc trên người tôi.

Chu Dịch không nỡ, kéo tôi vào phòng ngủ, lén lút bàn chuyện.

“Tiểu Tuyết, anh thấy đứa trẻ thật sự rất đáng thương, chẳng lẽ để nó sống cùng hai ông bà già sao?

Hơn nữa, nó cũng rất thân với em.

Hay là… chúng ta nhận nuôi nó đi?

Hai ông bà cũng đồng ý rồi mà.

Dù sao chúng ta cũng chưa có con.

Em yên tâm, đợi khi em nghĩ thông rồi, chúng ta sinh con riêng của mình.

Anh hứa sẽ yêu thương cả hai như con ruột, được không?”

Tôi khẽ cười, phá tan giấc mộng đẹp của anh.

“Đáng thương gì chứ?

Họ là ông bà ngoại ruột của đứa bé, là ký ức cuối cùng mà con gái họ để lại, sao gọi là đáng thương?”

“Anh không nói kiểu đáng thương đó.

Ý anh là đứa bé cần có cha mẹ trẻ để nuôi dưỡng, như thế sẽ tốt hơn.”

“Không cần đâu.

Dù em cũng rất không nỡ, nhưng đau ngắn còn hơn đau dài.

Đêm qua em không ngủ chút nào, em đã nghĩ kỹ rồi.

Hãy để họ mang đứa bé đi.

Và… Chu Dịch, chúng ta ly hôn đi.”

Chu Dịch sững sờ, hoàn toàn chết lặng.

Suốt một tháng qua, anh tưởng rằng chúng tôi là một gia đình ba người, có thể tiếp tục sống như trước kia, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Nhưng tôi không làm được.

Tôi đã không còn bất kỳ hy vọng nào cho cuộc hôn nhân này.

Suốt một tháng qua, tôi chỉ lo cho đứa bé.

Giờ đây, khi ông bà ngoại có thể đưa bé đi, tôi cũng yên lòng rồi.

“Được rồi, sau khi họ đón đứa bé, chúng ta đến cục dân chính ly hôn.”

“Tại sao? Tiểu Tuyết, em không thể cho anh thêm một cơ hội sao?

Anh biết trước đây anh tệ, còn trẻ con, nhưng anh hứa sẽ thay đổi!

Giờ chúng ta đã có con, đứa trẻ có thể thay đổi chúng ta mà!”

“Không.

Em không muốn dùng con cái để ràng buộc nhau.

Dừng lại ở đây đi, để lại cho nhau một ấn tượng cuối cùng tốt đẹp.”

Thấy sự dứt khoát của tôi, Chu Dịch không nói gì thêm.

Đứa bé được đón đi, chúng tôi cũng ly hôn.

Tôi không muốn trở thành một Triệu Huệ Mẫn thứ hai, đến chết vẫn còn bị ràng buộc.

Có thể sau này Chu Dịch thật sự sẽ thay đổi.

Nhưng “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”, tôi không muốn đánh cược thêm nữa.

Tôi rời khỏi ngôi nhà này, bắt đầu cuộc sống mới của chính mình.

End

Support Author

What to read next?

Popular picks trending right now.

Hiện đại · Trending right now

Kiểu Người Mê Yêu

Lúc làm thêm ở sân bay, bạch nguyệt quang của thiếu gia thủ đô vứt chiếc nhẫn kim cương cầu hôn đi: “Đứa nào mê yêu mới vì kết hôn mà bỏ học. Nực cười.” Đúng lúc đó, điện thoại tôi hiện lên tin nhắn: 【Em trai mày nợ nần vì cờ bạc, mẹ mày […]
0.0 8 Chương
Hiện đại · Trending right now

Quẻ Cát Thứ Một Trăm

Bị nhà họ Phó tìm thấy đã bảy năm, tôi vẫn chưa thể bước vào cửa nhà họ. Giả tiểu thư cũng vẫn chưa rời khỏi nhà họ Phó. Theo quy định tổ tiên nhà họ Phó, người trong tộc sau khi đi xa muốn quay về, phải do người nắm quyền của nhà họ […]
0.0 14 Chương
Hiện đại · Trending right now

M A Th A.i Trong Bụng

Tôi bẩm sinh là một người không thể sinh con, các công tử hào môn đều tránh xa tôi, chỉ có Thái tử kinh thành – Quách Liên Vân, người đã đính hôn từ nhỏ với tôi, không bận tâm đến cơ thể tôi mà kết hôn với tôi. Ai ngờ anh ta lại là […]
0.0 8 Chương
Hiện đại · Trending right now

Cuộc Tái Sinh Của Giang Ánh Tuyết

“Đồng chí Giang mất máu quá nhiều rồi! Mau điều máu ngay!” “Đồng chí Giang ý thức cầu sinh yếu ớt, mau dùng máy sốc điện khôi phục tim đập lại!” “Ba, hai, một, truyền điện.” Trong đôi mắt mờ đục của Giang Ánh Tuyết, chỉ thấy vô số y bác sĩ vây quanh, ai […]
0.0 21 Chương
Hiện đại · Trending right now

Tái Hợp Sau 5 Năm Chia Tay

Năm năm sau khi chia tay, Giang Yến bất ngờ nhắn tin cho tôi. “Anh sắp kết hôn rồi, em đến không?” Tôi đáp: “Biến đi, mấy đứa lợi dụng đám cưới để moi phong bì đều đáng chết.” Giang Yến: “Anh chỉ nghe nói em mở studio chụp ảnh cưới nên muốn tìm em […]
0.0 8 Chương
Hiện đại · Trending right now

Tỉnh Giấc Sau Ba Năm Mộng

Ngày cha của Nhậm Thanh Niệm được đưa đi an táng, mẹ chồng nhà hào môn lại chặn ngay trước cổng. Ép cô phải ký đơn ly hôn. “ Hôm nay cô không ký, thì đừng mơ cái xác nghèo hèn kia được chôn xuống đất!” Rượu cay nồng theo từng sợi tóc nhỏ giọt […]
0.0 20 Chương

Powered by your reading activity and community trends

Bình luận


  • Chưa có bình luận nào.

Truyện liên quan

Đăng nhập





Đang tải...