Trở Về Những [...] – Chương 7

Trước đó hắn thường xuyên dò hỏi tin tức về tôi, tôi đã dặn cháu trai cháu gái: nếu hắn còn hỏi, cứ nói là tôi đã mất.

Chắc vì vậy nên hắn mới bị dọa cho khiếp vía.

Phát hiện ra tôi vẫn còn sống, hắn vội chỉnh lại cổ áo, miễn cưỡng hỏi:

“Cô định đi đâu vậy?”

Nghe tôi nói là đi nghỉ dưỡng ở hải đảo, hắn cười cười có vẻ khinh thường.

“Tôi thì khác.

Tôi bán hết nhà cửa, tài sản trong nước chuẩn bị di cư.”

Hắn chưa đến bốn mươi, mà tóc đã trắng xóa, da thì vàng vọt, thiếu sức sống.

“Du lịch á?

Ra nước ngoài chơi vài ngày thì có gì hay?

Phải định cư luôn mới có ý nghĩa.

Chúng tôi định di dân rồi.”

Tôi hỏi lại:

“Đi đâu?”

Hắn đáp, với vẻ đầy tự tin:

“Tới quốc gia có tiềm năng phát triển nhất.”

Tôi nhướng mày:

“...?”

Hắn ngẩng đầu lên, đầy đắc ý:

“Mexico.”

“...Chúc may mắn.”

“Cô biểu cảm gì thế?

Không hiểu à?

Đi qua Mexico là có thể vào nước Mỹ.

Cửa sau đấy.”

Hắn nhìn tôi, thấy tôi chẳng mang theo túi xách nào:

“Nghe nói cô đến giờ vẫn chưa kết hôn.

Tôi mà sang được Mỹ, cùng lắm hai năm là ổn định, lúc đó có thể bảo lãnh thân nhân.

Cô nếu giờ hối hận thì…”

Tôi cong ngón tay, ngoắc nhẹ.

Hắn cúi đầu lại gần.

“Chát!” — tôi tát thẳng vào mặt hắn một cái thật mạnh.

Hắn choáng váng, trừng mắt:

“Cô… cô dám đánh tôi?!”

Hai vệ sĩ bên cạnh lập tức bước tới.

Tôi lạnh lùng nhìn hắn:

“Cái tát này là điều anh đáng phải nhận!”

Hắn ôm mặt, giận đến sôi máu:

“Chờ đó! Đến lúc tôi đặt chân đến New York, cô – một con nhà quê như cô – rồi sẽ phải ngước nhìn tôi mà hối tiếc!”

21

Ba mẹ có thời gian rảnh, nên cùng tôi đi nghỉ dưỡng.

Ba tôi — người từng sợ nước — đã học được cách bơi.

Mẹ tôi học được cách chụp ảnh.

Nằm trên bãi biển, gió biển ẩm ướt thổi qua, mang theo hương vị mặn mà của thời gian.

“Cuộc sống thế này... giống như đang mơ vậy.” — mẹ nói.

Bà kể, lúc đầu cứ tưởng Diệp Kiến Bách là lựa chọn tốt nhất, còn âm thầm giận tôi vì không giữ lấy hắn.

Sau này nghe tin tôi đậu đại học, lại nghĩ tôi bướng bỉnh làm liều.

Không ngờ tôi thực sự thi đậu.

Lại còn như có linh cảm thần kỳ mà chọn đi Thâm Quyến.

Càng không ngờ… tôi sống cả đời mà không kết hôn.

Bà từng vì tôi mà buồn rất lâu, sợ hàng xóm dị nghị, sợ người ngoài đàm tiếu.

“Giờ nghĩ lại… phụ nữ cả đời này, sao lại không thể sống như vậy chứ?

Có con thì tốt.

Không có cũng chẳng sao.”

Tôi mỉm cười.

Bà nhẹ nhàng đưa tay đắp cho tôi một tấm chăn mỏng.

“Hương Hương à, con cứ như biết trước mọi chuyện vậy.

Năm đó con thi được hơn 300 điểm, nhưng trước đó chỉ học đến cấp hai —

mẹ thật sự nghĩ là… ông trời đã giúp con.”

Tôi cười:

“Biết đâu… con thật sự biết trước thì sao.”

Tôi lấy ra một tấm thẻ đen và xấp hồ sơ, đưa cho bà.

Đây là phần lương hưu riêng biệt, tôi chuẩn bị riêng cho mẹ.

Con cái lớn rồi, thường sẽ coi trọng mẹ hơn là chồng.

Tôi nhẹ giọng nói với mẹ:

“Mẹ à, cả đời mẹ đã vất vả rồi.

Những món này là tặng riêng cho mẹ, trong đó có đầy đủ gói khách sạn và hướng dẫn viên du lịch toàn cầu, đều đã thanh toán trước.

Mẹ thích chụp gì thì cứ chụp, thích đi đâu thì cứ đi.

Trang web nhiếp ảnh này là Sơn Tuyết lập ra riêng cho mẹ đó.”

Sơn Tuyết tạo nên nền tảng cộng đồng trực tuyến Hải Giác, bùng nổ thành hiện tượng.

Là nhà đầu tư lớn nhất, tôi yêu cầu một tài khoản siêu quản trị viên.

Sơn Tuyết hỏi:

“Chỉ vậy thôi sao?”

Tôi ho khẽ, mỉm cười:

“Chỉ vậy thôi.

Yêu cầu duy nhất của tôi là - dù lỗ vốn, cũng phải giữ cộng đồng này thêm mười năm nữa.”

Cô ấy ôm tôi chặt.

“Được.”

22

Khi năm 2000 sắp đến gần, tin đồn tận thế bắt đầu rộ lên khắp nơi.

Lần đầu tiên, tôi dùng tài khoản siêu quản trị viên trong cộng đồng đông đúc và rực rỡ ấy, ghim lên đầu trang hai thông báo gửi đến toàn thể người dùng.

Tin đầu tiên:

Năm 2001, ngày 11 tháng 9 — Tòa Tháp Đôi Trung tâm Thương mại Thế giới tại New York — sẽ bị tấn công.

Ngón tay tôi ngày càng nặng nề, gần như không còn đủ sức gõ tiếp.

Máu mũi bắt đầu chảy ra, chậm rãi lăn xuống cằm.

Một bên mắt dần mờ hẳn.

Trên bề mặt gương phản chiếu, tôi nhìn thấy mình trên màn hình đầu tóc đã bạc trắng.

Tin nhắn này — có lẽ vẫn có thể gửi đi.

Nó không đủ mạnh để thay đổi vận mệnh, bởi lẽ… lời tiên tri về ngày tận thế thì đã có cả hàng vạn.

Nhưng...Khi tin đầu tiên được chứng minh là sự thật.

Thì tin thứ hai.

Sẽ được nhiều người tin tưởng.

Sẽ được lan truyền đi xa.

Ngày 12 tháng 5 năm 2008 — lúc 14 giờ, tại địa….

Tách!

Âm thanh điện phát ra từ bàn phím.

Tôi không kịp hoàn thành dòng cuối.

Trong khoảnh khắc cuối cùng, tôi nhấn nút “Gửi”.

【Hoàn】

Support Author

What to read next?

Popular picks trending right now.

Báo thù · Trending right now

Trở Về Trước Khi Nhận Lại Thân Phận

Khi còn nhỏ, tôi bị bọn buôn người bắt cóc, ba mẹ đi đến trại trẻ mồ côi nhận nuôi một cô con gái. Khi lớn lên, tôi được bố mẹ ruột nhận lại, cô con gái nuôi đó uống thuốc ngủ tự sát. Cô ấy để lại một xấp album dày, trong đó ghi […]
0.0 6 Chương
Hiện đại · Trending right now

May Mắn Khi Gặp Được Em

Nghe tin tôi sắp đi xem mắt, nhỏ bạn thân cứ nằng nặc đòi giới thiệu tôi cho anh hai nó. “Cậu chẳng phải chỉ thích trai đẹp thôi sao? Anh hai tớ vai rộng eo thon, đẹp trai ngời ngời. Hơn nữa, quen anh ấy thì cậu còn có thêm một cô em chồng […]
0.0 8 Chương
Hiện đại · Trending right now

Giấy Ly Hôn Và Tro Cốt

Ba năm sau khi kết hôn với Lệ Trầm Dực, Kiều Tú Ninh gặp tai nạn xe và được đưa đến bệnh viện thuộc tập đoàn Lệ thị, nhưng lại không có bác sĩ nào chịu chữa trị cho cô. Cô gọi điện cầu cứu Lệ Trầm Dực. Nhưng người đàn ông vốn luôn đáp […]
0.0 22 Chương
Hiện đại · Trending right now

Bảy Năm Chung Chồng

Đi công tác gấp, tôi lỡ mang nhầm laptop của chồng. Vào khách sạn, tôi vừa định nhờ lễ tân giúp kết nối wifi. Màn hình hiện “đã kết nối tự động”, nhưng tín hiệu chỉ có hai vạch. Đang thắc mắc thì lễ tân mỉm cười nói: “Thì ra chị là khách quen, nhưng […]
0.0 8 Chương
Hiện đại · Trending right now

Nữ Quân Nhân Bất Khả Xâm Phạm

Tôi đã trọng sinh, vào đúng ngày trước khi đến đơn vị của vị hôn phu Triệu Kiến Quân. Kiếp trước, tôi háo hức mang theo toàn bộ gia sản đi theo chồng lính, lại bắt gặp anh ta và cô bạn thân Lâm Hiểu Nguyệt ngủ chung một giường. Lâm Hiểu Nguyệt bụng bầu […]
0.0 11 Chương
Hiện đại · Trending right now

Kế Hoạch Nuôi Con Hộ

Lần đầu tiên đến nhà bạn trai chơi, tôi vô tình gặp em gái mười chín tuổi của anh ấy đang ở cữ. Vì phép lịch sự, tôi chu đáo chuẩn bị một phong bao lì xì 2 triệu đồng làm quà gặp mặt cho đứa bé. Em gái anh nhận phong bao rồi mở […]
0.0 8 Chương

Powered by your reading activity and community trends

Bình luận


  • Chưa có bình luận nào.

Truyện liên quan

Đăng nhập





Đang tải...